Tâm Sự Của Tôi Khi Sắp Ra Trường

Tâm Sự Của Tôi Khi Sắp Ra Trường
Mình vẫn nhớ cảm  giác của mình vào những ngày cuối cấp.Chào đón tháng 6,tháng của sự vất vả bận bịu để giành cho những kì thi sắp tới đây,những kì thi quan trọng nhất trong đời người.Điều đó cũng đồng nghĩa rằng ngày chia tay cũng sắp đến.Thời gian k còn dài Những ngày tháng cuối cấp, thời gian bỗng trôi thật nhanh, nhiều lúc t cảm thấy như vượt qua trước mắt mà không thể nắm lại, không thể níu giữ.

Mùa xa trường sẽ là mùa hè cuối cấp, mùa hè kết thúc 3 năm cấp 3 cũng là mùa hè kết thúc tuổi học trò 12 năm ăn học với đủ vị buồn vui.Sẽ là giọt nước mắt lăn trên gương mặt vội vàng không che giấu.Tớ bỗng thấy sợ, thấy tiếc nuối một điệu gì đó mơ hồ mà trước giờ chưa từng cảm thấy.Tớ thấy hẫng hụt và muốn níu kéo thực tại nhưng không thể. Vì ai chẳng có lúc trưởng thành.Tớ nhớ đến ngày đầu tiên khi mà t bước chân vào mái trường cấp 3 . Tớ mang trong lòng nhiều cảm xúc khác nhau : vui khi đón thêm một gia đình mới, những người bạn mới, lo lắng, băn khoăn liệu 3 năm nữa mình sẽ ra sao. Còn 1 điều nữa có lẽ tớ k nói cũng k ai biết đó là lúc mới bước chân vào trường m.n nói trường này học sinh nghịch lắm ngổ ngáo lắm thích là đánh nhau và tớ cũng cảm thấy sợ và khoảng thời gian 3 năm học là khoảng thời gian k dài cho lắm nhưng đủ để t biết trường mình toàn những nhân vật xinh đẹp đáng yêu .Và giờ đây khi mà những năm học cấp 3 qua đi nhanh chóng, những người bạn mới giờ đã thành thân quen, những niềm vui mới trở thành kỷ niệm, quãng thời gian 3 năm trôi qua chỉ còn là dấu ấn của tuổi học trò.Nếu khi xưa tớ hi vọng, ước mong đón đợi lớp 12 thì giờ đây tớ lại ngập ngừng, chững lại, đầy bâng khuâng. Ngập ngừng trước những bước đi trong tương lai, chững lại vì muốn thời gian ngừng trôi và bâng khuâng trong kỷ niệm dưới mái trường này. Thời gian cứ vùn vụt trôi rồi tất cả cũng trở thành quá khứ. Quá khứ của 1 thời học trò nông nổi với bao kỉ niệm thân thương cùng thầy cô và các bạn . T sẽ k bao giờ quên đc những kỉ niệm ấy.Có bao giờ bạn tự hỏi mình rằng thời gian bên nhau k còn nhiều thời học sinh cũng k còn dài nữa chúng ta phải sống với nhau thế nào cho tốt với nhau k ???Có bao giờ nhìn hoa phượng nở , tiếng ve kêu bạn cảm thấy bồi hồi,xúc động khi sắp phải chia tay bạn bè thầy cô và mái trường k?Có bao giờ bạn cảm thấy mùa hè, mùa của sự chia tay đã đến.12a thân yêu !Đừng mãi bận bịu với những bài vở cuối cấp và ôn thi đại học mà quên mất rằng rồi đây những kỉ niệm của tuổi học trò sẽ ko còn nữa, xa thật rồi thời học sinh đùa nghịch, vui cười hồn nhiên, giận hờn vu vơ, xa thật rồi cái thời cấp 3 đầy thơ mộng đó. Đừng để rồi khi nhìn lại mới biết rằng đã xa mãi...Đừng để đến một ngày bất chợt nhìn những hàng cây xanh ngát, những chiếc ghế đá nhạt dần màu thời gian, những bông phượng đỏ rực trong cái nắng của mùa hè mới nhận ra rằng :Mùa chia tay đã đến :( Đến khi đó ta sẽ nhớ... nhớ những ngày mệt mỏi chui ra khỏi chiếc chăn ấm vào mùa đông, nhớ những buổi đạp xe lóc cóc chạy về nhà giữa cái trưa nóng nực,nhớ những lần đuổi nhau đánh nhau khắp sân trường,nhớ tiếng í éo gọi nhau trong giờ kiểm tra nào là : mày đề mấy , t mượn cái bút, con chó m k nhắc t à,bỏ cái tay ra cho tao nhìn với...
Rồi cả hội làm màu nữa , hết ăn quà vặt trong giờ  lại hát hò í ới chả còn để í tới ai, điện thoại thì bấm xoành xoạch….,chụp ảnh cùng nhau,vui vẻ nói chuyện riêng.Và cũng có một ngày ta nhận ra sân trường sao thênh thang vắng vẻ .
12aCó vui ko? khi chúng ta sắp ra trường, kết thúc 12 năm học với biết bao kỷ niệm.Có vui ko khi ko còn đc nghe tiếng cười giòn tan của thằng bạn cùng bàn, ko đc cùng nhau chạy quanh lớp khi cô Thảo đuổi khi chúng ta ko ghi bài ? Hay ko còn đc ôm bụng cười khi thấy cảnh thằng Hiệu bị  Con Loan đuổi chạy khắp sân trường.Không còn những lần trốn học đi chơi,không còn những lần đi chơi cùng 12b,12c.Và, có vui hay ko khi tất cả những thứ ấy rồi sẽ trở thành kỷ niệm.
Sắp chia tay rồi, nhận ra chúng ta còn nợ một ánh mắt, một nụ cười, một lời cảm ơn, cả một chút quan tâm dành cho Cô giáo chủ nhiệm, để đến hôm nay triệu lời xin lỗi bỗng ùa về.Phải chi thời gian có thể dừng lại, 1 lần thôi để ta biết trân trọng khoảng khắc này.Phải chi, thời gian có thể quay ngược lại để ta có thể hết hình với bạn bè.Ngày chia tay k còn xa nữa mỗi đứa một nơi, hòa mình vào sự tấp nập của dòng đời.Ngày chia tay sẽ chẳng còn có dịp gặp lại đầy đủ các thành viên của lớp, sẽ chẳng bao giờ có lại cái không khí của phòng học những buổi đến trường, của những buổi đi chơi ngày xưa, tất cả sẽ đi sâu vào dĩ vãng,3 năm, niềm vui nỗi buồn.Đọng lại, trên khóe mắt...cay cay...!!
Cò nhớ không ?những giờ ra chơi trốn ra ngoài quán nước mua bánh ăn quà rồi mang cả vào lớp nào bánh nào kẹo nào là những cốc chè,những chiếc bánh mì. và cả nững câu chuyện nhỏ nhặt nhất cũng đc nói đến mỗi lần tụ tập với nhau.Những buổi đi chơi đầy í nghĩa thi nhau chụp choẹt ảnh làm kỉ niệm.Những ngày vô tư yêu đời của thời học sinh sẽ kết thúc. Mỗi người 1 dự định cho riêng mình . Và rồi đưa quyết định cho mình 1 con đường tương lai để ngày sau nghĩ lại k phải hối hận với điệp khúc “ giá như..ngày ấy …” 12 năm học, 12 bước đi trong cuộc đời một học sinh và có lẽ những bước đi cuối cùng nặng nề nhất, khó khăn nhất, con người dễ chùn bước vì tiếc nuối, bâng khuâng.3 năm học cũng là lúc phải nói lời cảm ơn và xin lỗi đến những người bạn của mình.Cảm ơn nhé tất cả những người bạn mà t yêu quý ! ♥
Cảm ơn nhé vì đã là bạn của tớ :Duy Đẹp Trai :D
Sắp xa rồi 12Athân yêu.
12A ơi cùng nhau cố gắng nhé !



Cùng nhau vượt qua kỳ thi thpt quốc gia này nhé ! , mình tin mọi người có thể làm được điều này mà ^^